Những nỗi khổ tâm chẳng một người nào biết
Tựa như mũi dăm ghim sâu dưới tim ta
Cứ nhói lên khi cô đơn một mình giữa đêm
Qua mỗi ngày thêm dày vò tâm trí
Muốn nói lí trí con tim ta yêu vì điều gì
Có thể giữ mãi được người đâu
Càng yêu nhau mà sao càng đau đớn
Trái đất quá lớn khi đôi tay ta lạc một người
Chỉ còn lại mình một góc trời
Đợi chờ một người đã xa ta mãi
Nỗi nhớ chỉ ở trong tim của người ở lại
Dẫu muốn cũng chẳng hề phai
Dù buông tay cũng không thể lãng quên
Cứ ngỡ đã trải qua bao phong ba của cuộc đời
Chẳng còn sợ gì bão tố
Mà trái tim vẫn cứ yếu mềm